Nguyễn Tâm

KHÓC CỐ NHÂN


        Cố nhân đâu rồi cố nhân ơi
        Ta tìm đến nơi thăm bạn đời
        Người đâu kỷ niệm xưa vẫn đợi
        Chỉ còn xào xạc lá thu rơi


        Nỗi nhớ trong lòng nào đâu vơi
        Ngày ấy xa nhau chưa cạn lời
        Tha phương cuộc sống ta tìm tới
        Đành chia hai ngã bạn một nơi


        Thuyền đời ngược sóng để ra khơi
        Lưu luyến nhìn nhau lúc xa rời
        Hẹn buổi trùng hoan trong ngày mới
        Nhưng có đâu ngờ biệt tăm hơi


        Cuộc đời lắm lúc chẳng thảnh thơi
        Sự nghiệp công danh quá xa vời
        Hơn nữa tuổi xuân xa tầm với
        Rã rời đôi cánh tay buông lơi


        Cố nhân đâu rồi cố nhân ơi
        Về đây chỉ thấy cỏ xanh ngời
        Gò cao ta khóc sao đành hỡi
        Bởi người xưa đã nằm nghỉ ngơi !


        04 - 17 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 17.5.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "KHÓC CỐ NHÂN"